Tưởng tượng và kể lại câu chuyện mười năm sau khi về thăm trường cũ

Đề bài: Em hãy viết một đoạn văn tưởng tượng và kể lại câu chuyện mười năm sau khi về thăm trường cũ

Cuộc đời là những sự thay đổi không một ai có thể lường trước được. Tương lai giống như một món quà mà tạo hóa ban tặng, có cả niềm vui, nỗi buồn và những bất ngờ không ai đoán trước được. Mới ngày nào tôi còn là  một học sinh ngồi trên ghế nhà trường, hàng ngày cắp sách tới trường  vui đùa cùng bạn bè. Vậy mà tuổi học trò trôi qua thật nhanh, như một giấc mơ đẹp mà ta cứ muốn mơ mãi không thôi.

Đã mười năm trôi qua kể từ ngày tôi dời khỏi mái trường trung học cơ sở Thượng Cát, và ngày hôm nay nhân một dịp kỉ niệm 50 năm ngày thành lập trường, tôi trở lại đây với tư cách là một người trưởng thành, là một người lớn chứ không phải một cô nhóc cấp hai ngày nào còn vui đùa học hành trong mái trường này, dường như mọi chuyện đã thay đổi nhiều hơn tôi tưởng tượng rất nhiều.

Mái trường ngày xưa tôi học chỉ là một khuôn viên nhỏ với các dãy nhà quay mặt vào nhau chật hẹp, bây giờ khi quay lại đây, tôi thực sự ngỡ ngàng trước sự thay đổi của ngôi trường ngày nào. Ngôi trường được quy hoạch mở rộng ra hơn trước rất nhiều. Những dãy nhà được bổ sung thêm khang trang và sạch đẹp, vẫn giữ lại những dãy nhà cũ tuy nhiên đã sơn sửa lại cho đẹp và thu hút mắt nhìn hơn. Ngôi trường co một diện mạo hoàn tòa mới.

Dạo ột vòng quanh ngôi trường lòng tôi lại cảm thấy bồi hồi xúc động rất nhiều. Ngôi trường ngày nào tôi vẫn ngồi ở hàng ghế đá cùng nhau ngửa mặt lên trời và mơ mộng đủ thứ, những điều tuyệt vời trong mắt một cô bé mới 15 tuổi. Tôi và các bạn của mình cùng nhau chờ đợi mùa hoa bằng lăng, hoa phượng nở báo hiệu mùa hè. Chúng tôi còn cùng nhau ra chơi, cùng nhau học tập, cùng nhau chơi đuổi bắt dưới sân trường đầy nắng và gió.

Quay trở lại đây, hàng cây ghế đã vẫn vậy. Vẫn hàng ghế đá ngay ngắn ở góc sân trường, giờ đây các cô cậu học sinh đang ngồi chơi tán gẫu. Tôi ngồi trên một chiếc ghế đá quen thuộc, hồi tưởng về những kỉ niệm của mình, phóng tầm mắt ra xa nhìn ngắm mọi thứ đã thay đổi nhiều theo thời gian. Cây bàng và cây phượng gần khu hiệu bộ giờ đã to hơn, còn có một cây bằng lăng mới ngày nào khi chúng tôi học ở đây chỉ là một cây non yếu ớt vậy mà bây giờ đã cao lớn tỏa những tán lá rộng và những chùm hoa tím ngăn ngắt ở một góc sân trường.

Các lớp học bây giờ cũng được thay đổi rất nhiều theo thời gian. Ngày chúng tôi đi học, lớp học chỉ đơn sơ những phấn trắng bảng đen còn bây giờ các trang thiết bị đã được trang bị đầy đủ tiện nghi trong các lớp học. Mọi thứ đều hiện đại và gọn gàng, mỗi lớp đều có máy chiếu, máy tính, loa, đài, thậm chí còn có cả camera kết nối ở trong các lớp học. Với sự phát triển của tương lai, các lớp học đã trở nên hiện đại mới mẻ hơn bao giờ hết. Tôi rất mừng vì sự thay đổi của trường học sau mười năm.

Các em học sinh bây giờ cũng khác chúng tôi hơn rất nhiều. Khi còn đi học, chúng tôi chỉ là những đứa trẻ rụt rè nhút nhát còn bây giờ các em đều là những đứa trẻ năng động, lễ phép và ngoan ngoãn. Các thành tích học tập của các em đạt được đều rất tốt, khả năng ngoại ngữ cũng được trao dồi do sự thay đổi, trường mời cả giáo viên là người nước ngoài đến giảng dạy. Điều đó thật tuyệt vời.

Ngày hôm nay không chỉ là ngày tôi về thăm trườn cũ mà còn là ngày tôi được gặp lại bạn bè của mình, những người bạn mà chúng tôi đã xa nhau rất lâu. Ngày đoàn tụ, ai cũng đã khác đi the giời gian, bây giờ ai cũng có cuộc sống riêng của mình. Tôi gặp lại lớp trưởng Thanh Ngân, cô bạn bây giờ đã trở thành một phiên dịch viên, lấy chồng được hơn hai năm và có một bé trai thật kháu khỉnh. Tôi còn gặp cả Tùng tôm và Dũng béo, đôi bạn cùng tiến ngày nào, vẫn một béo một gầy nhưng người béo lên lại là Tùng người gầy đi lại là Dũng. Hai bạn bây giờ vẫn cùng tiến với nhau, cùng nhau mở công ty, phát triển sự nghiệp cùng nhau.

Còn tôi bây giờ đã trở thành một cô phóng viên như đúng ao ước và dự dịnh vẫn ấp ủ bấy lâu nay. Ngày gặp lại ai cũng hân hoan vui vẻ trong sự thành đạt và giỏi giang. Chúng tôi cùng nhau ôn lại kỉ niệm xưa, cái ngày còn chọc phá vui đùa, học tập cùng nhau. Mới ngày nào còn bé xíu vậy mà bây giờ đều đã trở thành những người trưởng thành sống cuộc sống của mình.

Điều tuyệt vời nhất là tôi được gặp lại những người thầy cô giáo dạy mình ngày xưa. Rất nhiều thầy cô đã chuyển đi nhưng cũng có rất nhiều thầy cô gắn bó, ở lại với mái trường này. Tôi gặp cô Thịnh, cô giáo chr nhiệm cũ của chúng tôi, gặp lại cô, tôi không khỏi xúc động, cô là cô giáo nghiêm khắc nhưng đã cho chúng tôi rất nhiều bài học trên con đường đời sau này. Tôi biết ơn cô rất nhiều. Tôi còn gặp cả cô Thảo, hơn mười năm, cô vẫn thế đẹp như ngày nào giọng nói trầm ấm của cô khiến tôi muốn quay lại những ngày còn ngồi trên mái trường THCS.

TỪ KHÓA TÌM KIẾM

MÁI TRƯỜNG

MƯỜI NĂM SAU

TƯỞNG TƯỢNG

THĂM TRƯỜNG CŨ

Related Posts

Exit mobile version